Kết quả tìm kiếm cho "Hàng cây dẻ gai"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 1032
Tuyến kênh Tha La mùa gió nam khẽ khàng đẩy từng cơn sóng lăn tăn. Trên chiếc ghe bầu tròng trành, người dân miệt mài lựa từng con cua, con cá để cân cho tiểu thương, tạo nên khung cảnh mộc mạc, chân quê trong mùa nước nổi.
Từ vùng đất Óc Eo - nơi từng rực rỡ một nền văn minh cổ, hôm nay, những ước mơ mới lại được thắp lên. 10 sinh viên Trường Đại học An Giang vừa nhận học bổng “ATV tiếp bước đến trường”, tại hội trường Ban Quản lý khu di tích văn hóa Óc Eo, mang theo nghị lực, lòng biết ơn và khát vọng tri thức từ vùng đất giàu trầm tích văn hóa này.
Mấy năm trước, tôi tìm gặp bà Lê Thị Phương Thảo, người phụ nữ có ánh mắt luôn ánh lên niềm say mê, đang miệt mài bên khung dệt chiếu uzu của gia đình ở An Phú. Lần gặp lại gần đây, tôi ngạc nhiên khi thấy bà “làm mới” mình bằng cách sáng tạo sản phẩm thủ công mỹ nghệ từ cỏ bàng. Mỗi chiếc túi, chiếc giỏ ra đời không chỉ là vật dụng mà như mang hơi thở của đồng quê, thấm đượm tâm hồn người làm ra nó.
Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân Mai Thị Nương - biểu tượng của lòng trung dũng và tinh thần quật cường của quân và dân Giồng Riềng trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước. Người con gái kiên trung ấy đã chiến đấu oanh liệt và anh dũng hy sinh khi còn rất trẻ, để lại dấu ấn bất tử trong lòng quê hương.
Tại xã Giồng Riềng (tỉnh An Giang), công trình số hóa di tích Anh hùng Lực lượng vũ trang Nhân dân Mai Thị Nương giúp người dân và học sinh có thể “gặp” người nữ anh hùng của quê hương qua mỗi thao tác quét mã QR. Một cách tri ân sáng tạo, gắn kết truyền thống cách mạng với hơi thở của thời đại số.
Cách đây hơn 60 năm, tại rừng tràm của địa chủ Bang Biện Phú, chế độ Ngô Đình Diệm đã xây trại giam để giam cầm, tra tấn, sát hại hàng ngàn cán bộ, chiến sĩ và Nhân dân. Đây là lò sát sinh tàn bạo, là pháp trường không có bản án...
“Đời nào vui bằng đời thương hồ. Xuống biển lên nguồn, gạo chợ nước sông…”. Câu hát nghe chừng lãng mạn một thời của khách thương hồ, nhưng nay đượm buồn bởi những đổi thay của dâu bể cuộc đời…
Từ những thân tre gai góc, qua đôi bàn tay khéo léo của ông Nguyễn Văn Lùn (Ba Lùn), ngụ ấp Đòn Dong, xã Vĩnh Thuận thành những sản phẩm đẹp, độc đáo được nhiều khách ưa chuộng.
Những món ăn dân dã của vùng quê từ chả cá rô phi đến hũ mắm tập tàng… được nhiều người biết đến nhờ mạng xã hội. Từ việc quay livestream trên TikTok đến chụp ảnh đăng Facebook, những nông dân chỉ quen cày cuốc trở thành KOL thứ thiệt, đưa hương vị quê nhà đến khách hàng khắp nơi.
Nếu như ở đồng bằng, đô thị, người ta quen thuộc với các món đặc sản như cua đồng, ốc, chuột đồng… thì trên những ngọn núi phủ xanh cây rừng quanh năm cũng có những loài vật tương tự, nhưng được xem là đặc sản vùng cao. Việc săn bắt chúng không đơn giản bởi người thợ săn phải đối mặt với môi trường hoang dã khắc nghiệt và đòi hỏi nhiều kinh nghiệm.
Địa danh Tắc Cậu (nay thuộc xã Bình An, tỉnh An Giang) từng được tác giả Linh Châu nhắc đến trong bài vọng cổ “Hoa tím bằng lăng” cực kỳ mùi mẫn vào những năm 70 của thế kỷ trước. Sau ngần ấy năm, Tắc Cậu vẫn vậy, vẫn yên bình, lãng mạn giữa dòng Cái Lớn và Cái Bé, dưới những tán dừa, hàng cau và liếp khóm xanh rờn…
Cứ tới mùa lũ đổ về đỏ quạch mấy khúc sông đầu nguồn, tôi và đồng nghiệp lại hăm hở đi tác nghiệp về chuyện học sinh vùng rốn lũ An Phú. Đề tài không mới, nhưng cái tình, cái nghĩa của người lớn dốc lòng đưa đám trẻ “tìm chữ trong lũ” được đong đầy cả chục năm nay, viết thế nào cũng thấy chưa đủ.